Giao thừa và mẹ

Từ lâu lắm không về thăm mẹ nữa
Tết vô tình đon đả bước thời gian
Bao lo toan đời cơm áo nhọc nhằn
Con lỗi hẹn những lần con đã hứa
Mẹ giờ chắc đang ngồi bên bếp lửa
Bóng hao gầy tựa cửa ngóng nhìn ra
Đường phố đông trên đôi mắt mẹ nhòa
Ai thấp thoáng xa xa tà áo trắng ?
Rồi tất cả chỉ rơi vào phẳng lặng
Bóng đêm dần rơi trĩu nặng đôi vai
Còm cõi trong đêm một bóng hình hài
Mai đã tết giao thừa ai xông đất ?
Đêm đã ngủ dù đường khuya tất bật
Lũ lượt người đi hái lộc đầu năm
Đâu đó râm ran bên gối mẹ nằm
Ngoài cửa sổ tiếng cười vang ríu rít

Xuân lại đến mẹ đầy thêm một tuổi
Còn với con là rong ruỗi thời gian
Bước chân son đầy đủ nghĩa mơ màng
Cho hoài bảo tương lai và hy vọng
Xuân và mẹ dịu hiền bên chiếc bóng
Còn với con là ước vọng mai này
Bước ra đời chim vỗ cánh tung bay
Cho hạnh phúc một ngày con sẽ tới
Xuân đã đến chúc mẹ già tuổi mới
Còn với con là phơi phới tình yêu
Bước chông gai con bất chấp mọi điều
Cho tất cả được thật nhiều hạnh phúc
Con yêu mẹ một tình yêu duy nhất
Mẹ thương còn là cả một trời xuân
Chúc mẹ yêu được mạnh khỏe muôn phần
Con lại thấy mùa xuân về trên đôi mắt mẹ